Hoàn cảnh

Bé Ù có một ước mơ

Không như những đứa trẻ bình thường, bảy tuổi, Ù bị khối u mỡ trên đầu; khối u ngày càng lớn, ngày đêm hành hạ gây đau nhức nhưng mẹ nó không có tiền, cứ mua thuốc giảm đau.

12 tuổi, một tay nó chăm em, tắm rửa, nấu cơm, kho thịt… và đi bán vé số phụ giúp ba mẹ. Nó đen thui, thấp tròn, hay cười nên người ta gọi là bé Ù. Nó tên thật là Nguyễn Thị Như Ý nhưng nó thích người ta gọi là bé Ù, cái tên gần gũi, mộc mạc như chính con người nó. Hết hè này, bé Ù học lớp 6, tuy vất vả nhưng 5 năm rồi nó đều lãnh giấy khen học sinh giỏi. Ù nói: “Con có một ước mơ nên phải cố gắng…”.

Nhà bé Ù nhỏ xíu, nằm trong xóm nghĩa địa, lọt thỏm giữa những ngôi mộ trong con hẻm vừa đủ cho một chiếc xe gắn máy. Con hẻm thuộc ấp 6, xã Đông Thạnh, huyện Hóc Môn, TP.HCM. Vừa gặp chúng tôi, bé Ù nhe răng cười: “Nhà con hơi lộn xộn do con vừa tắm em xong”. Trên tay Ù, đứa bé hơn tám tháng tuổi, mũm mĩm nằm gọn ơ, vừa được chị tắm mát nên cười khúc khích.

Be U co mot uoc mo…
Bè Ù trên đường đi bán vé số

Tôi đã gặp không biết bao nhiêu đứa bé nhưng với Ù, tôi thật sự ấn tượng. 12 tuổi, Ù có thâm niên bán vé số đến 5 năm. Từ lúc ba mẹ nó chia tay, một mình mẹ nó nuôi hai đứa con nhỏ. Ù thương mẹ, xin theo mẹ bán vé số để kiếm thêm. Được khách thương, ủng hộ nhiều nên Ù xin “ra riêng” để kiếm nhiều tiền hơn. Rồi mẹ nó đi bước nữa, Ù có em. Cuộc mưu sinh của Ù chính thức bắt đầu khi nó lên chín; một mình đạp xe, len lỏi khắp các hẻm hóc, quán xá với 100 tờ vé số. 

Những xấp vé số trên tay Ù không đơn thuần là cơm gạo của một ngày mưu sinh mà là phương tiện nuôi ước mơ bé nhỏ của Ù. Không như những đứa trẻ bình thường, bảy tuổi, Ù bị khối u mỡ trên đầu; khối u ngày càng lớn, ngày đêm hành hạ gây đau nhức nhưng mẹ nó không có tiền, cứ mua thuốc giảm đau. Có hôm đau quá, mẹ kêu nghỉ bán mà nó vẫn lén đi lấy vé số chỉ vì sợ không có tiền đóng học phí. Rồi khối u vỡ, Ù nghỉ học một năm.

Lúc Ù đi bệnh viện, mấy đứa nhỏ hàng xóm sang nhà chơi, nghịch ngợm xé rách mấy cuốn sách giáo khoa mà cô hàng xóm cho. Ù khóc hết nước mắt, mẹ nó tưởng vết thương gây đau nhức nhưng nó lắc đầu chỉ vào mấy cuốn sách nham nhở. Hôm sau, đầu còn dán bông băng, nó kêu mẹ chở qua nhà cô hàng xóm kể lại và không ngại ngần xin cô một bộ sách mới. Đứa trẻ ngoan đã nhận được quà!

Be U co mot uoc mo…

Mùa hè năm rồi, cô hàng xóm ấy lại cho Ù chiếc xe đạp để đi học. Nhưng Ù nhường luôn cho chị Hai vì nó nghĩ “chị Hai lớn rồi, đi làm nên cần xe đẹp, còn con đi bán vé số, chạy xe cùi được rồi”. Chị hàng xóm nghe mà rớt nước mắt.

Mấy hôm nay, trời mưa nhiều, tôi xin theo Ù một buổi đi bán vé số. Chúng tôi rời khỏi nhà Ù lúc trời nhá nhem tối. Cầm 100 tờ vé số trên tay, Ù cười toe: “Nếu trời không mưa thì 9 giờ tối là con về”. Nói rồi, Ù tót lên xe, chạy băng qua những cánh đồng xanh cỏ, chạy ngược chiều những ồn ào, nó lướt nhanh qua mấy khu vui chơi có những đứa trẻ đang được ba mẹ chăm chút… và chăm chỉ mời chào khách. Thật ngộ, con bé đen nhẻm, đầu tóc không gọn gàng, không bắt mắt nhưng nó mời 10 người thì hết năm người mua. Có lẽ nhờ nó lễ phép!

Rồi trời mưa. Hơn nửa xấp vé số còn đó. Chúng tôi nấp dưới hiên nhà, mặc cho gió táp phần phật. Ù lôi cái bịch ni lông để sẵn trong túi quần, bỏ xấp vé số vào, giấu sâu trong áo rồi nhảy lên xe đi tiếp, nó hy vọng bán hết sớm để về nhà chơi với em.

Những giọt mưa nặng trịch khiến mắt tôi cay xè. Một đứa bé 12 tuổi, ngoan ngoãn, học giỏi, chịu thương chịu khó để nuôi một ước mơ: được học cao và cao hơn nữa! Tôi biết, mỗi 100.000đ tiền lãi trong xấp vé số ấy, Ù trích lại 20.000đ cho vào ống heo. Con heo đất sẽ giúp Ù đóng học phí, mua sách vở đầu mỗi năm học mà không lo bị gián đoạn học hành do cuộc sống khó khăn. Chợt tôi nhớ đến hình ảnh cô bé Lọ Lem trong truyện cổ tích, mộc mạc, cần mẫn, khát khao tình yêu và cuối cùng đã nhận những điều tốt lành.

Rồi bé Ù sẽ như thế!

Thu Hồng

BÁO PHỤ NỮ TPHCM

http://phunuonline.com.vn/doi-song/tin-tuc/be-u-co-mot-uoc-mo-80491/

Có thể bạn quan tâm