Hoàn cảnh

Gánh chổi đưa con đến trường

"Có chắc là thế không ? Có chắc là mọi nhân vật sau khi lên báo lên phim, mọi sự đều tốt đẹp...?"

1 - KỶ NIỆM NGÀY XƯA CŨ… 

Bảy năm trước…

Khi những ý tưởng về một mái ấm giữa đời mới chỉ manh nha, nhóm tình nguyện viên với những bước chân dò dẫm đầy gian khổ và nhiều khi rất bế tắc.

Khi ấy chúng tôi chạm vào một hoàn cảnh hai ông bà già ở với các con và bầy cháu chín đứa dưới một ô nhà hẹp. Cái hạn hẹp về kinh tế chỗ ở đã đành, cái hạn hẹp dài lâu là ông bà cụ và bày con thất học mù chữ đã đành, hướng nào duy trì cho chín trẻ ăn học hầu thoát khỏi bế tắc và có thể le lói tương lai cho chúng.

Những người tình nguyện dĩ nhiên là kêu tới tai vị linh mục lãng tử, người động viên họ đi những bước chân tình nguyện đầu tiên. Cha liền khơi mở và hướng dẫn họ thực sự "động não".

- Thế này nhé các con thử suy nghĩ mà xem, trong cái gia cảnh mà các con trình bày, cứu trợ tí vật chất liệu có thay đổi được cái gì không ? Các con xem lại mình có cái vốn gì có thể san sẻ gầy dựng cho họ 

- Chúng con mà làm gì có nổi vốn cha ơi, cơm gạo kiếm từng ngày, nhà còn chả có mà ở cho ra hồn, lấy đâu ra vốn. Nhà nhiều khi còn đang ở bãi rác, khổ đến khổ là -  tình nguyện viên thở than, chả thà cha cứ sai chúng con đi, khuân vác phu phen có khi chúng con lại thấy dễ.

- Không ai mà lại không có gì, cha đảm bảo đứa nào trong chúng con cũng được Chúa ban cho nhiều của kho đặc biệt, chịu khó nghĩ đi 

Từ sự chỉ dạy của cha Lãng tử mấy cái đầu đặc lại vì lo nghĩ của đám học trò bỗng sáng ra, hóa ra có vàng cảm trong tay mà chẳng biết.

Lúc đó một tình nguyện viên bé nhỏ của nhóm lại là một cậu em khuyết tật nặng nề, em đang là tâm điểm quan tâm của báo giới truyền thông vì tinh thần vượt khó.

- Đúng rồi, nếu mọi người biết tới con, yêu thương và quan tâm, mọi người cũng có thể biết tới gia cảnh một gia đình với hai người già, bầy con thất học và ước mơ chín trẻ thơ đời thứ ba trong gia đình được học hành tử tế !

Và thế là một kênh thông tin đước kết nối để chương trình Chắp Cánh Tương Lai tìm tới gia đình nghèo, cũng có những sè chia nhất định gỡ khó tạm thời, cũng tạm an lòng khi có một việt kiều từ Mỹ về tìm tới tận nơi với cam kết trong chín trẻ thơ cứ đứa nào theo học và học hành giỏi giang người việt kiều này sẽ trợ giúp hàng tháng cho từng cháu….

Và như thế là tạm an lòng...

Bảy năm sau…

Khi chương trình Mái Ấm giữa đời hình thành, rất bất ngờ vị linh mục điện thoại hỏi học trò : thế các con biết gì về gia đình dạo trước. 

- Ồ con nghĩ là tốt rồi cha ơi, được ti vi truyền hình quan tâm này, lại có mạnh thường quân này, giờ là họ khá..

Có chắc là thế không ? Có chắc là mọi nhân vật sau khi lên báo lên phim, mọi sự đều tốt đẹp. Cha rất lo lắng sau khi theo dõi qua báo chí vụ cháu Hào Anh, thằng bé đó nó không khá lên bởi có tiền, có những diễn biến bất lợi đó thôi, các con phải tìm lại câu chuyện về gia đình có chín đứa bé con, báo cáo lại cha cho rõ ràng cụ thể.

2 - CUỘC SINH TỒN GIAN KHỔ.

- À, nhà ấy tan tác mỗi người mỗi nơi, nhưng có anh con trai xốc vác nhất nhà, thi thoảng đón xe đi bán chổi khắp nơi, tôi có gặp... Nghe đâu ở khu Bình Phước... Đó là thông tin mái ấm giữa đời có được.

Tìm được điểm tập kết chổi phân phát đi bán lẻ chúng tôi liền mò tới...

Và rồi chúng tôi cũng gặp lại Gơ - anh con trai của gia đình dạo nào, rảo một chuyến theo anh đi bán chổi ở chơ quê xa hút heo, lắng nghe, trong thương quí, và xa xót nhưng cũng có cái gì đó ấm áp và. ..mừng nho nhỏ 

Quả đúng là ngày đó gia đình có nhận được sự giúp đỡ của cộng đồng, song không ai ai có thể giúp hoài, bố mẹ ngày mỗi già, bày cháu mỗi lớn lên, mấy người con trai con gái, trong đó có anh Gơ gặp nhiều biến cố khó khăn, gia đình buộc phải xé lẻ tứ tán mỗi người mỗi phương, Gơ và một người em trai dắt nhau về Bình Phước.

Không ai thích chi bỏ phố lên rừng, song ở phố quá khó khăn, thì ngược về rừng là có lý. 

Trong chín đứa cháu, có đứa chết vì đau ruột thừa (bé Lỳ), đau bụng cứ ngỡ bình thường nghèo mà, thì cứ nghĩ xức dầu là xong dè đâu đau quá mang đi thì không kịp. Nghèo thì phải tính, những đứa cháu trai học thế cũng là có chữ lận lưng rẻ ngang đi làm phụ mẹ cha nuôi ông bà đã già, và phụ nuôi những đứa cháu gái học tiếp. Gơ bảo cũng mừng trong dàn cháu có bé Yến đã vô đại học, và vẫn còn nhận sự giúp đỡ âm thầm từ một người không muốn công khai danh tính, Bé Loan con của Gơ thì vô lớp 12, Gơ gửi con về thành phố học, bản thân anh đi bán chổi khắp nơi, Gơ dứt khoát theo đuổi sự nuôi con gái ăn học.

Cũng lạ, theo Gơ kể, về Bình Phước Gơ mua nhà ở một xóm Đạo, ai cũng bảo Gơ và gia đình theo đạo Phật mà sao lại vào khu đạo ở mà chi. Thì có làm sao, chính những người dân xóm đạo này rất thương Gơ, nhận và chỉ dạy cho thằng bình con gơ làm nghề chẻ hạt điều, cực tý mà cũng có cơm gạo qua ngày, thật là quý. 

Chị Phượng vợ Gơ sau bao năm lam lũ yếu đi nhiều, người xóm đạo khi biết hoàn cảnh của Gơ, liền bày cho chị nuôi heo, cùng xúm lại xây cho gơ cái chuồng heo xinh xinh. Có một người có đạo quyết định giúp chị nửa con heo. Giao cho vợ chồng gơ một con heo nái gần sinh, chỉ lấy nửa tiền, nửa còn lại đợi bầy heo ra đời sẽ. .. Quyết toán sau, những bàn tay nắm lấy bàn tay nào đâu có phân biệt đạo lương, xét cho cùng đều là con cái Chúa là anh em, thương nhau còn không hết 

Nhưng cũng khó lắm, nhà tứ tán mấy nơi, vợ, con trai ở Bình Phước, con gái học ở Sài Gòn, gơ bán chổi trong vào mùa đót khô trên rừng, mùa nước cạn mua được chổi dừa miệt Tiền Giang, khi Mái Ấm giữa đời tới thăm thì Gơ đang đứt vốn và con heo nái cũng cần ăn để có thể mà sinh ra con nó. Khó thế nhưng gơ vẫn nhín ăn, gửi tiền về phố cho con theo học.

MÁI ẤM GIỮA ĐỜI hẹn Gơ khi về thành phố giao mối chổi là có một gặp mặt vui, và niềm vui ấy đã tràn ngập trong một ngày nắng đầu mùa giáng sinh : qua MÁI ẤM GIỮA ĐỜI vị linh mục lãng tử đã tặng Gơ vốn mua đủ 1oo cây chổi. Sách vở cho bé Loan được các bạn của mái ấm bọc tươm tất đàng hoàng, người của Mái ấm cũng tìm tới thăm Loan hiện trọ nhờ trong nhà ông ngoại để theo đuổi sự học, em sẽ là công dân Mái Ấm giữa đời, để các anh chị TNV, thi thoảng sẽ tới quan tâm động viên em học tập, Gơ thở cái ào vì mừng, anh đã bắt thêm một mối hàng đó là bàn chải đánh răng, bán kèm cùng mớ chổi !

Năm nay nếu Loan vào đại học, cha Lãng tử sẽ có quà, chắc chắn rồi. Cây chổi đâu có chỉ trong cổ tích !

Niềm vui tưởng đã khá trọn vẹn, nhưng không chỉ là niềm vui ngay sau khi kiểm điểm bài học về nhân vật trên đây các TNV nhận từ cha lãng tử lời phê bình nghiêm khắc nhưng thấm đẫm yêu thương: Mái ấm giữa đời không chỉ là đi phát quà tặng, khuyến mãi tình thương, mái ấm giữa đời không phải là đi phát chẩn thông thường, mái ấm giữa đời phải là sự kiên trì tận tâm đeo đai từng số phận, sẽ gian khổ sẽ nhọc nhằn, nhưng hoa trái sẽ thật sự là tốt xinh đẹp lòng Thiên Chúa. Thiên Chúa yêu các con, và các con đền đáp lại là hãy yêu đồng loại của mình, lòng yêu phải tự nơi con tim và kết thành hành động. Đừng phiến diện, đừng chạy theo thế sự ồn ào, kết nối là rất cần song ngoài kết nối vật chất giúp đồng bào cần phải theo dõi quan tâm lâu dài ngõ hầu mở ra lối thoát khi đồng bào mình cùng khổ. Đừng đổ thừa trách nhiệm cho người khác cũng đừng tự ti cho mình là bé mọn tầm thường, để rồi làm gì cũng dở dở ương ương, không ra kết quả. 

Chúng con lặng đi, cảm thấy xấu hổ, cảm thấy cần kiểm điểm bản thân. Vâng nếu tiếp tục xây mái ấm giữa đời, chúng con cần được rèn dũa bằng lời Chúa, và kỷ luật mà cha răn dạy 

Tạ ơn Chúa đã ban cha cho chúng con, người linh mục chẳng có nhà thờ, chẳng có dòng tu, chỉ với một niềm tín thác vào lòng Chúa xót thương, một trái tim và một đôi chân với đôi dép quẹt cũ mòn, đi giữa đồng bào, sống với đồng bào lao khổ !

Truyền thông Mái Ấm Giữa Đời


Có thể bạn quan tâm